1/12/2020

Một ngày mùa đông chưa lạnh lắm.

Một ngày mệt nhoài, chóng mặt, buồn ngủ và nằm dài.

Sớm nay ck đi công tác mà mh không mở nổi mắt dậy ôm ck và tiễn anh xuống cầu thang.

Ngủ mê man, em bé cũng mệt, chẳng đạp mẹ nhiều và mạnh như mọi khi, chắc cũng ngủ suốt cùng mẹ.

Thấy tâm trạng uể oải quá, không muốn cả đọc cuốn sách đang đọc dở rất cuốn mh, không cả xem tiếp tập phim chờ đợi, chẳng buồn ăn, chẳng buồn ra ngoài hít không khí lạnh.

Sau những ngày vui cứ phải đệm thêm một vài ngày buồn chán, hoặc mệt mỏi, hoặc u sầu gì đó cho cuộc sống cân bằng phải không ta.

Cả ngày chỉ nghe bài này, mà cũng không để vào đầu được mấy câu

“Chuyện của mùa đông …

Chuyện về những ngón tay đan.

Chuyện về những cái ôm nhau thật chặt

Em bước bên anh một chiều nhiều gió…

Hẹn hò thêm nữa nghe em,

Hẹn hò giữa tiếng chuông ngân rộn ràng,

Tình ấm hơn mùa đông

Chợt nhớ, khoảng trời những chiếc lá rơi,

Em vẫn nép trong anh sau lớp áo choàng,

Lắng nghe thành phố lên đèn …”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *