Giấu em vào nỗi nhớ của anh đi

10259884_873282932686904_7001842107674005271_n

Hôm nay là một ngày bứt rứt vô cùng. Sáng thứ 2 bao giờ cũng uể oải như thế. Thức dậy với cơ thể mỏi nhừ và đôi mắt vẫn cứ muốn nhắm chặt lại. 5p nữa thôi. Ước gì được ngủ thêm 5 phút nữa. Ngoài đường đông như nêm cối, chen nhau từng cm đường, nào tiếng còi xe, nào tiếng động cơ, ai cũng lầm lũi đi trong cái nắng gắt ban sớm.

Hôm nay là một ngày chán chường khi mới sáng ra đã gặp vụ tai nạn trên cầu vượt, khiến cho dòng người cứ xô vào nhau, áp sát nhau, giằng co nhau. Mặt trời đang lên cao hơn từng phút, cái nắng đổ dài kéo những giọt mồ hôi lăn lăn trên má. Cảm thấy “thôi thế là đi tong sáng thứ 2 của tôi rồi”. Đi tong sáng thứ 2 rồi.

Em lại thấy tiếc những ngày cuối tuần trôi qua nhanh quá. Thời gian để được gần nhau dường như cứ bị rút ngắn rút ngắn lại. Sau mỗi bận tạm biệt ra về, lại thấy lòng cứ nhớ nhung vẩn vơ hoài cả đoạn đường. Tròn 2 năm rồi. Nhanh quá anh nhỉ. Sao em cứ thấy mới như một tích tắc, ngoảnh đầu lại là thấy con đường mưa đấy, là thấy cái hôn vụng dại đấy, là thấy cái ôm siết chặt đấy… 2 năm là dài hay ngắn, là nhiều hay ít?! Em không biết như thế nào mới là đủ dài cho một tình yêu khi mọi thứ vẫn cứ ngọt ngào như này. Và mình thì vẫn chưa hiểu rõ về nhau như ta vẫn tưởng. Sao có thể dùng thời gian để đong đếm tình yêu nhiều ít nhỉ. 3 tháng cũng là yêu, 2 năm cũng là yêu, mà đến 5, 6, 7, 8 năm thì cứ vẫn là yêu cơ mà.

Như em đã nói với anh, tuy anh có vô tâm, vô tính, xấu bụng nhưng anh vẫn chiều em, vẫn thương em. Và từ những hành động rất nhỏ, em cũng cảm nhận được tình cảm của anh. Có chăng, lúc nào anh chán em, chán mối quan hệ này thì hãy cứ bày tỏ thẳng thắn với em anh nhé.

Ngắt cánh hoa tương tư

Thả vào đêm tĩnh lặng

Cánh nào là nhớ thương

Cánh nào là xa vắng?

 

Cánh nào là cánh nắng

Như buổi hẹn êm đềm

Thì thầm anh rất khẽ

Dịu dàng nói yêu em.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *